x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Âu Mỹ

Lilo & Stitch bản live-action: Trẻ con không ngoan cũng nên được vỗ về

Thành Phát 14:46 - 19/05/2025

Không phải một nàng công chúa đáng yêu, Lilo là cô bé kỳ quặc, dễ giận, cô đơn và luôn bị hiểu lầm. Phiên bản live-action Lilo & Stitch (2025) không chỉ làm sống lại câu chuyện tình bạn giữa người và quái vật, mà còn là lời nhắc đầy cảm động: mọi đứa trẻ dù “không ngoan” đến đâu, đều xứng đáng được yêu thương vô điều kiện.

 Trong kho tàng nhân vật hoạt hình của Disney, Lilo luôn là một ngoại lệ. Cô không xinh xắn như công chúa, không ngoan ngoãn như sách vở dạy, cũng không đại diện cho hình mẫu thiếu nhi lý tưởng mà xã hội ưa chuộng. Lilo sống trong thế giới riêng – nơi cô trò chuyện với búp bê voodoo, nghe Elvis để giải tỏa nỗi buồn và đôi lúc nổi loạn như một cơn giông nhỏ. Nhưng chính sự “không vừa vặn” ấy lại khiến cô trở thành linh hồn của Lilo & Stitch, đặc biệt là trong phiên bản live-action 2025. Nơi điện ảnh chạm đến chiều sâu của những đứa trẻ bị tổn thương và lãng quên.

 Ở Lilo, ta bắt gặp hình ảnh của những đứa trẻ bị tổn thương, không phải bởi sự thiếu thốn vật chất, mà bởi khoảng trống tinh thần chưa từng được lấp đầy. Mất cha mẹ từ khi còn quá nhỏ, sống cùng chị gái Nani trong cảnh chật vật sinh tồn, cô bé lớn lên giữa những vết nứt. Không chỉ trong gia đình mà còn trong cách thế giới đối xử với cô. Người lớn gọi Lilo là “khác lạ”, bạn bè thì xa lánh, còn người ngoài nhìn cô bằng ánh mắt pha trộn giữa thương hại và e dè. Và như một cơ chế tự vệ bản năng, Lilo dựng nên lớp vỏ gai góc để bảo vệ phần mong manh trong tâm hồn mà chưa ai đủ kiên nhẫn chạm tới.

 Điện ảnh từ lâu đã là nơi lý tưởng để lên tiếng cho những tiếng nói yếu ớt nhất. Và Lilo & Stitch 2025 làm điều đó một cách nhẹ nhàng mà sâu sắc. Bằng cách xây dựng Lilo như biểu tượng của những đứa trẻ bị hiểu sai, bộ phim không giảng đạo, không đóng khung cô bé trong vai “nạn nhân” hay “người hùng”, mà để cô tồn tại với tất cả độ phức tạp của một con người nhỏ tuổi: dễ bị tổn thương, bướng bỉnh, nhưng cũng giàu lòng trắc ẩn và có khả năng chữa lành cho cả những linh hồn tan vỡ nhất như Stitch.

 Bên cạnh đó, với tinh thần ohana (gia đình) – không chỉ là phông nền, mà là nhịp đập xuyên suốt bộ phim. Trong văn hóa ấy, sự gắn bó giữa các thành viên trong cộng đồng quan trọng hơn huyết thống, và điều này được phản ánh rõ rệt qua mối quan hệ giữa Lilo, Nani và Stitch. Thay vì tô vẽ một gia đình lý tưởng kiểu phương Tây, Lilo & Stitch chọn một cấu trúc gãy vỡ, méo mó nhưng chân thật, nơi tình yêu tồn tại không phải nhờ những chuẩn mực xã hội, mà nhờ sự kiên trì và lòng bao dung.

 Ở chiều ngược lại, Stitch – một sinh vật bị lập trình để phá hoại, lại chính là phản chiếu hoàn hảo cho Lilo. Cả hai đều “không đúng chuẩn”, đều bị thế giới từ chối, và nhờ thế mà nhận ra nhau. Tình bạn giữa họ, vì thế, không phải là sự gặp gỡ tình cờ, mà là tiếng vọng của hai nỗi cô đơn giao nhau giữa vũ trụ rộng lớn.

 Có thể nói, Lilo & Stitch (2025) là một trong số ít những bộ phim thiếu nhi dám đặt câu hỏi về những đứa trẻ không dễ yêu, không dễ dạy, không dễ ôm vào lòng. Song, trong bối cảnh ngày càng nhiều đứa trẻ phải sống trong sự kỳ vọng trở thành “phiên bản thu nhỏ” của người lớn. Tuy nhiên, thay vì cố sửa chữa hay điều chỉnh chúng, bộ phim chọn cách lắng nghe và đó mới chính là hành động đầy nhân văn. Khi Lilo với vết xước, sự nổi loạn và cả vẻ dị biệt, chính là tiếng nói cần thiết, nhắc ta rằng: mọi đứa trẻ đều xứng đáng được yêu thương, nhất là khi chúng chưa học được cách yêu chính mình.

* Bài viết của Mai Thanh Phát chia sẻ tại box Mọt phim Review

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Bộ Tứ Siêu Đẳng: Bước Đi Đầu Tiên làm sống lại huyền thoại Marvel

Thụy Khuê

Thụy Khuê

Là một fan của Fantastic Four, tôi cảm thấy bộ phim không chỉ là một bản chuyển thể thành công mà còn là một lá thư tình gửi đến những người yêu truyện tranh.

Wolfoo và Cuộc Đua Tam Giới dạy chúng ta yêu thương… đúng cách

Trần Quân

Trần Quân

Wolfoo và Cuộc Đua Tam Giới: Một bộ phim không chỉ dành cho trẻ em. Mà dành cho tất cả những ai từng là một đứa trẻ.

“Điều Ước Cuối Cùng” là phim remake nhưng rất Việt, rất riêng

Phương Trúc

Phương Trúc

Là người từng xem The Last Wish bản Trung và cả The Last Ride bản Hàn, tôi có thể nói: Điều Ước Cuối Cùng không hề thua kém.

Điều ước cuối cùng: Dở khóc dở cười với Mạnh Quỳnh, Hoàng Hà - Avin Lu

Nga Cao

Nga Cao

Sử dụng chất liệu hài hước pha trộn cùng thể loại tuổi mới lớn (coming of age) một cách duyên dáng, phim Điều ước cuối cùng chinh phục nhiều bộ phận khán giả.

Dưới đáy hồ: Khi Drag queen trở thành linh hồn của câu chuyện

Thành Phát

Thành Phát

Dưới đáy hồ ra mắt đúng vào Tháng Tự Hào, như gửi gắm nhẹ nhàng sâu sắc: những chất liệu queer trong điện ảnh Việt không cần phải gồng lên để chứng minh điều gì

Karen Nguyễn trong Dưới đáy hồ: "Của hiếm" của màn ảnh Việt

Nga Cao

Nga Cao

Màn thể hiện của Karen Nguyễn trong phim kinh dị truyền thuyết đô thị 2025 “Dưới đáy hồ” để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người xem.