Có những mối quan hệ trong đời ta tưởng chừng chỉ toàn vết thương, nhưng khi nhìn lại, mới thấy đó chính là điểm tựa để ta trưởng thành. Chị Ngã Em Nâng – bộ phim mới nhất của đạo diễn Vũ Thành Vinh – là một câu chuyện như thế.
Không quá cầu kỳ trong cách kể, nhưng giàu cảm xúc và sự tinh tế, phim đã thực sự chạm đến trái tim người xem bằng một chủ đề quen thuộc: tình cảm chị em.
Trung tâm của câu chuyện là mối quan hệ giữa Hai Thương (Lê Khánh) và Út Lực (Thuận Nguyễn). Họ không phải những nhân vật hoàn hảo, đôi lúc thương nhau sai cách, làm tổn thương nhau, nhưng sau tất cả vẫn biết quay lại, sửa sai để trở thành phiên bản tốt đẹp hơn của chính mình. Thông điệp mà phim gửi gắm giản dị nhưng vô cùng ý nghĩa: tình thân, dù nhiều khuyết điểm, vẫn là nguồn sức mạnh lớn nhất giúp ta chữa lành bản thân và chữa lành cho nhau.
So với tác phẩm đầu tay Hai Muối, Vũ Thành Vinh đã có bước tiến rõ rệt. Anh khắc họa nhân vật với chiều sâu tâm lý hơn, giữ nhịp kể ổn định, mạch cảm xúc liền mạch và không sa đà vào bi lụy. Điểm sáng đặc biệt nằm ở cách anh đan xen giữa quá khứ và hiện tại: những thước phim tuổi thơ của Thương – Lực được lồng ghép mượt mà, vừa gợi hoài niệm, vừa giải thích được hành vi, cảm xúc của nhân vật khi trưởng thành.
Kịch bản phim được xây dựng gọn gàng, tiết tấu hợp lý. Các cao trào được đặt đúng điểm rơi, không kéo dài lê thê hay dồn dập quá mức, đủ để khán giả “chìm” vào cảm xúc. Âm nhạc cũng góp phần quan trọng trong việc dẫn dắt mạch phim: có lúc nâng đỡ cảm xúc bi thương, có lúc khơi gợi sự ấm áp, nhẹ nhàng.
Về mặt hình ảnh, Chị Ngã Em Nâng gây ấn tượng bằng những khung hình toàn cảnh làng quê dung dị nhưng thơ mộng, cùng những cảnh thể thao mạo hiểm trên không đầy choáng ngợp. Ngôn ngữ điện ảnh được đạo diễn xử lý tinh tế, tận dụng ánh sáng, khung hình và nhịp dựng để khắc họa tâm lý nhân vật một cách tự nhiên, gần gũi.
Điểm nhấn lớn nhất của phim nằm ở diễn xuất. Lê Khánh có một màn trình diễn xuất sắc khi hóa thân vào vai Hai Thương. Ở những phân đoạn nội tâm, chị khiến người xem rơi nước mắt nhưng không hề bị kịch hóa. Đó là sự tinh tế mà không nhiều diễn viên có thể làm được. Bên cạnh đó, Thuận Nguyễn chứng minh sự trưởng thành rõ rệt so với những vai trước, đặc biệt khi kết hợp cùng Lê Khánh, đã tạo nên một trục cảm xúc mạnh mẽ cho bộ phim.
Tuyến nhân vật phụ cũng góp phần làm đầy câu chuyện. Quốc Trường và Uyển Ân cho thấy nhiều tiến bộ, mang lại sự bổ trợ cần thiết cho mạch phim. Chemistry giữa Thuận Nguyễn và Uyển Ân khá tự nhiên, trẻ trung, gợi đúng tinh thần của thế hệ Gen Z. Câu chuyện tình bạn – tình yêu của Lực và Âu cũng là một lát cắt thú vị, giúp phim có thêm màu sắc tươi mới và gần gũi với khán giả trẻ.

Tất nhiên, Chị Ngã Em Nâng không phải không có điểm có thể tinh gọn. Vẫn còn vài phân đoạn có thể rút ngắn để mạch phim gọn gàng hơn. Nhưng xét trên tổng thể, đây là một tác phẩm tâm lý gia đình được làm chỉn chu, vừa đủ lắng đọng, vừa đủ gần gũi.
Khi rời rạp, khán giả sẽ không chỉ nhớ đến câu chuyện của Hai Thương và Út Lực, mà còn nghĩ về chính mối quan hệ của mình ngoài đời thực – nơi tình thân, dù vụng về và không hoàn hảo, vẫn có thể trở thành nguồn sức mạnh chữa lành. Và đó chính là giá trị đẹp đẽ nhất mà Chị Ngã Em Nâng mang lại.
* Bài viết của Mỹ Ngọc chia sẻ tại box Phim Việt
Facebook - bình luận