Tôi là chị cả trong gia đình, và có một cậu em trai kém mình gần chục tuổi. Đó cũng là lý do khi ngồi trong rạp xem Chị Ngã Em Nâng, có những lúc tôi thấy như mình đang nhìn thấy chính bản thân qua nhân vật Hai Thương của Lê Khánh. Tình thương của một người chị nhiều khi quá lớn, biến thành sự kiểm soát, sự bao bọc thái quá, và rồi vô tình trở thành áp lực cho em.
Bộ phim kể về mối quan hệ phức tạp giữa Hai Thương và Út Lực. Họ yêu thương nhau rất nhiều, nhưng lại thương theo cách vụng về, có khi làm nhau tổn thương. Và chính từ những va chạm đó, họ mới dần học được cách lùi lại, nhìn thấu nỗi đau của đối phương, để biết rằng yêu thương không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với hy sinh đến kiệt quệ. Đây là một thông điệp khiến tôi nghẹn lại: muốn thật sự giữ ai đó bên mình, trước hết phải cho họ quyền được sống đúng là chính họ.
Lê Khánh mang đến một vai diễn khiến tôi tin tưởng tuyệt đối. Ở Hai Thương, tôi thấy cả sự cứng cỏi lẫn yếu đuối, cả tình yêu lẫn nỗi sợ mất đi người thân. Có lẽ vì vậy mà mỗi ánh mắt, mỗi giọt nước mắt của chị đều chạm thẳng vào trái tim người xem. Thuận Nguyễn, trong vai Út Lực, không chỉ là đối trọng mà còn là tấm gương phản chiếu để tình thương của Hai Thương lộ rõ sự méo mó và cả vẻ đẹp bên trong nó. Chemistry giữa hai diễn viên tạo nên một mạch cảm xúc rất đời, rất thật.
Về mặt điện ảnh, tôi đánh giá cao cách đạo diễn Vũ Thành Vinh lựa chọn nhịp kể vừa vặn, không vội vàng cũng không lê thê. Những cảnh quá khứ – hiện tại lồng ghép nhuần nhuyễn, khiến ta như thấy cả một vòng đời cảm xúc của chị em họ trên màn ảnh.
Các góc quay làng quê đẹp đến nao lòng, những khung hình phố thị giàu sang xa hoa cũng thể hiện tinh tế, không bị kệch cỡm trong khi những cảnh thể thao mạo hiểm mang đến sự choáng ngợp, như ẩn dụ cho những bước nhảy liều lĩnh mà hai nhân vật Tự Lực - Hải Âu phải thực hiện trong hành trình trưởng thành.
Tất nhiên, phim vẫn có vài chỗ có thể gọn gànghơn. Một số cảnh nếu tiết chế thêm chút nữa sẽ giữ được sự tinh giản. Nhưng những điều đó không đủ để che mờ giá trị cốt lõi: Chị Ngã Em Nâng là một bộ phim gia đình giàu cảm xúc, gợi nhắc ta về sự bao dung và cách yêu thương đúng mực.
Bước ra khỏi rạp, tôi nghĩ về em trai mình rất nhiều. Tôi tự hỏi đã bao lần vì quá thương mà tôi vô tình làm em ngột ngạt, đã bao lần tôi bắt em sống theo cách tôi nghĩ là tốt nhất. Và tôi hiểu ra, thương không phải là che chở mãi, mà là học cách buông tay đúng lúc, để cả hai cùng trưởng thành.
Với tôi, Chị Ngã Em Nâng không chỉ là một bộ phim, mà là một tấm gương soi chiếu để mỗi người chị, người anh, người em đều nhìn lại chính mình trong tình thân. Nó khiến ta khóc, nhưng rồi cũng dạy ta cách yêu thương nhẹ nhàng hơn.
* Bài viết của Thùy Chi chia sẻ tại box Phim Việt
Facebook - bình luận