Nếu bạn từng yêu quý Stitch trong bản hoạt hình (2002) vì sự bướng bỉnh đáng yêu và trái tim ấm áp, thì bản live-action lần này không làm bạn thất vọng đâu. Stitch nay đã bước ra đời thật qua công nghệ CGI hiện đại, và nhìn… dễ thương hơn cả mong đợi. Có thể bạn sẽ thấy em hơi khác về thiết kế một xíu so với bản gốc, nhưng nét duyên thì vẫn nguyên vẹn. Đảm bảo, ai yếu tim là chỉ muốn mang Stitch về nhà làm thú cưng ngay!

Một điểm cộng khổng lồ của phim chính là diễn viên nhí Maia Kealoha trong vai Lilo. Bé mang đến một Lilo rất thật, rất người, không hoàn hảo nhưng đầy cảm xúc. Lilo vẫn là cô bé “không giống ai” khi hay tưởng tượng ra đủ thứ kỳ quặc và cảm thấy mình không thuộc về nơi nào cả. Sự lạc lõng của em giữa thế giới người lớn và thế giới trẻ con được khắc họa tinh tế, chân thật, khiến ai từng là “đứa trẻ khác biệt” đều dễ dàng nhận thấy chính mình trong chính nhân vật.

Một điều mà bản live-action làm rất tốt là đào sâu hơn vào câu chuyện của Nani – chị gái của Lilo. Sau khi bố mẹ mất, Nani phải cáng đáng vai trò vừa làm chị, vừa làm mẹ, trong khi bản thân còn quá trẻ. Diễn xuất của Sydney Elizebeth Agudong trong vai Nani thực sự cảm động. Có những phân cảnh chỉ là cái thở dài lúc nửa đêm, hay giây phút nhìn Lilo ngủ mà rơi nước mắt đã đủ thấy được sự hy sinh thầm lặng, nỗi cô đơn và áp lực của một người trẻ phải lớn lên quá nhanh.

Phim giữ lại gần như trọn vẹn tinh thần của bản hoạt hình gốc, từ cốt truyện chính cho đến các tình tiết kinh điển. Tuy nhiên, điều khiến bản live-action ghi điểm chính là nó không cố gắng “làm mới để gây sốc”, mà chọn cách kể lại câu chuyện bằng một góc nhìn tinh tế, cảm xúc và chậm rãi hơn. Mạch phim nhẹ nhàng nhưng lại khiến khán giả rung động bằng những điều rất đời thường - một cái ôm, một bữa ăn đơn giản, một lời xin lỗi.

Hawaii trong bản live-action không chỉ là nơi câu chuyện diễn ra, mà gần như trở thành một nhân vật riêng – một người kể chuyện bằng màu sắc và âm thanh.Từng bãi biển xanh ngắt, từng hàng cọ rì rào, từng bản nhạc ukulele nhẹ nhàng vang lên… Tất cả khiến người xem như được “bỏ trốn” đến một hòn đảo nơi thời gian trôi chậm lại và con người sống gần nhau hơn.

Lilo & Stitch bản live - action không phải là bộ phim lớn về quy mô hay kỹ xảo, nhưng lại là một cái ôm nhẹ nhàng dành cho mọi khán giả, từ người đã xem bản hoạt hình thuở nhỏ, đến thế hệ mới lần đầu biết đến Stitch. Phim không hô hào khẩu hiệu, không cố gắng “hài hước quá đà”, cũng không thay đổi quá nhiều để chứng minh điều gì. Nó chỉ đơn giản là kể lại một câu chuyện cũ, bằng một cách dịu dàng và gần gũi hơn – đủ để bạn cười, khóc và bước ra khỏi rạp với trái tim ấm áp.
* Bài viết của Minh Anh chia sẻ tại box Phim Âu Mỹ
Facebook - bình luận