x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Việt

Điều Ước Cuối Cùng: Một bộ phim tử tế, chạm đến người xem

Sa Cát 13:40 - 03/07/2025

Khi bước vào rạp xem Điều Ước Cuối Cùng, tôi không mang theo kỳ vọng quá lớn. Một phần vì dàn cast còn khá trẻ, phần khác vì poster phim khiến tôi lầm tưởng đây sẽ là một phim học đường nhẹ nhàng, dễ thương nhưng chẳng để lại dư âm. Thật may, tôi đã sai.

 Phim mở đầu bằng những cảnh hài hước pha chút "lầy lội" rất duyên dáng. Bộ ba nhân vật chính - Hoàng, Thy và Long - xuất hiện như một nhóm bạn thân từ thời thơ ấu mà ai cũng từng có. Họ trêu nhau, bày trò quái chiêu, bất cần và đầy sinh khí như thể cuộc sống còn vô tận phía trước. Chỉ là, với Hoàng, cuộc sống chỉ còn vỏn vẹn một tháng. Và ngay từ khi biết điều đó, tôi đã tự nhủ: “Bộ phim này sẽ không đơn giản như vẻ ngoài của nó.”

 Cái hay của Điều Ước Cuối Cùng là chọn một chủ đề cực kỳ nhạy cảm - khát vọng được trở thành "một người đàn ông đúng nghĩa" ở tuổi 18 - nhưng không hề thô, không gồng lên để gây sốc. Tất cả được kể bằng giọng điệu trào phúng, đôi khi khiến khán giả bật cười, đôi khi khiến lòng chùng xuống. Có những khoảnh khắc tôi phải cúi đầu, tránh để người ngồi cạnh thấy mắt mình ươn ướt. Bởi phim không nói những điều lớn lao, mà chỉ nói những điều ai cũng từng nghĩ đến nhưng ngại nói ra. Như một cái ôm từ cha. Một lời xin lỗi từ mẹ. Một ngày sống trọn vẹn, không hối tiếc.

 Tôi đặc biệt ấn tượng với diễn xuất của Avin Lu. So với hình tượng chàng Trịnh lãng tử, Avin lần này sâu lắng, nhiều nội tâm và tiết chế hơn rất nhiều. Một người gần như chỉ có thể biểu đạt bằng ánh mắt mà vẫn khiến người xem thổn thức, ấy là biểu hiện của sự trưởng thành trong diễn xuất. Khi Hoàng nằm bất động trên giường bệnh, đôi mắt ấy như kể hết mọi điều chưa thể nói bằng lời. Trong một khoảnh khắc, tôi không còn thấy diễn viên - tôi thấy một chàng trai thật sự đang đếm từng ngày cuối cùng của tuổi trẻ.

 Hoàng Hà là một bất ngờ khác. Tôi chưa từng thấy cô trong hình ảnh gai góc đến thế: đồng tính, nóng nảy, không ngại đánh đấm, sẵn sàng dấn thân vì bạn. Không còn là "nàng thơ" nhẹ nhàng, Hoàng Hà của Điều Ước Cuối Cùng bộc trực, tổn thương, và đầy tình cảm. Có một cảnh, Thy ngồi lặng bên giường Hoàng, ánh mắt vừa cứng cỏi vừa run rẩy. Tôi nhận ra, đôi khi tình bạn còn sâu sắc hơn cả tình yêu.

 Còn Quỳnh Lý, anh ấy đúng là một "mảnh ghép hoàn hảo". Sự hài hước, duyên dáng vẫn có, nhưng Long lần này không chỉ gây cười - cậu còn khiến người ta nghẹn lại. Một chàng trai sống cùng người cha nghiêm khắc, luôn khao khát được công nhận. Tôi cảm thấy một phần bản thân mình trong Long: cái cảm giác luôn cố gắng để được thấy, được chấp nhận. Có lẽ nhiều khán giả trẻ cũng sẽ chạm vào nỗi lòng ấy.

 Đằng sau những tràng cười, phim mở ra những khoảng lặng đẹp đẽ về tình thân. Ba gia đình - ba mảnh ghép rất khác nhau - mang đến ba sắc thái rất thật: sự cố gắng giữ lại điều quý giá nhất, sự xa cách không thể nói thành lời, và cách yêu thương đôi khi bị bóp méo bởi những niềm tin cũ kỹ. Tôi đã lớn lên trong một gia đình như thế - không thiếu tình yêu, chỉ thiếu sự hiểu nhau. Vì vậy, khi thấy ánh mắt bất lực của cha Long, hay nỗi cô đơn của mẹ Thy, tôi thấy mình bị bóp nghẹt bởi sự đồng cảm.

 Ngay cả phân cảnh 18+ tưởng như khó xử nhất cũng được xử lý quá khéo. Không phản cảm, không phô trương - chỉ là một chàng trai đang cố níu lấy chút trải nghiệm làm người khi thời gian chẳng còn bao nhiêu. Hậu trường tiết lộ Avin Lu đã phải nhờ đến "đạo cụ chuyên dụng", đã đùa giỡn với đoàn để xóa đi ngượng ngùng, nhưng trên phim, tất cả đều rất đỗi tự nhiên và chạm được tới sự chân thành. Tôi đánh giá cao sự dũng cảm của ekip khi dám chạm vào đề tài này với lòng tử tế.

 Về mặt kỹ thuật, phim gọn gàng, có nhịp và không lan man. Mỗi cảnh đều có mục đích. Mỗi chuyển động máy đều có cảm xúc. Không phải là phim điện ảnh cầu kỳ, nhưng rõ ràng là phim được làm bởi những người hiểu điện ảnh. Có những khung hình tôi vẫn nhớ mãi - một chiếc bánh sinh nhật trên bàn bệnh, một cú đánh trong sân trường, một cái siết tay lặng lẽ giữa những người sắp xa nhau mãi mãi.

Và cuối cùng, chính cái tên của phim - Điều Ước Cuối Cùng - lại không chỉ là của Hoàng. Tôi tin rằng, mỗi người khi xem xong sẽ tự hỏi: “Nếu mình chỉ còn một ngày để sống, mình sẽ ước gì?” Có thể bạn sẽ ước được đi xa, có thể bạn ước được yêu ai đó. Nhưng có khi, điều bạn ước lại đơn giản là “một bữa cơm có ba, có mẹ đầy đủ” – như đạo diễn Đoàn Sĩ Nguyên từng chia sẻ.

 Tôi rời rạp khi đèn chưa bật sáng. Một vài người bên cạnh còn đang lặng lẽ lau nước mắt. Riêng tôi, tôi thấy lòng nhẹ nhõm hơn. Không phải vì phim buồn, mà vì phim thật. Thật như những ước nguyện nhỏ nhoi ai cũng có. Thật như cái cách ba đứa bạn dám yêu, dám sống và dám nói ra điều mà người lớn đôi khi không dám nói.

Trong một mùa phim đầy những điều "không thật", Điều Ước Cuối Cùng là lựa chọn rất thật, rất người. Và rất cần.

* Bài viết của Sa Cát chia sẻ tại box Phim Việt Nam

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Dưới đáy hồ: Khi Drag queen trở thành linh hồn của câu chuyện

Thành Phát

Thành Phát

Dưới đáy hồ ra mắt đúng vào Tháng Tự Hào, như gửi gắm nhẹ nhàng sâu sắc: những chất liệu queer trong điện ảnh Việt không cần phải gồng lên để chứng minh điều gì

Karen Nguyễn trong Dưới đáy hồ: "Của hiếm" của màn ảnh Việt

Nga Cao

Nga Cao

Màn thể hiện của Karen Nguyễn trong phim kinh dị truyền thuyết đô thị 2025 “Dưới đáy hồ” để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người xem.

3 lý do nên xem phim kinh dị truyền thuyết đô thị Dưới đáy hồ

Nga Cao

Nga Cao

“Dưới đáy hồ” là tác phẩm kinh dị nặng đô đầy chiều sâu của bộ đôi từng làm nên thành công của Tết ở làng địa ngục hay Kẻ ăn hồn.

Dưới Đáy Hồ: Không dành cho người trốn tránh bản thân

Minh Anh

Minh Anh

Phim “Dưới Đáy Hồ” là một bước đột phá của điện ảnh kinh dị Việt Nam với đề tài song trùng tâm lý hiếm gặp, tạo ra trải nghiệm mới mẻ cho khán giả.

Until Dawn (Bí Mật Kinh Hoàng): Khi nỗi sợ đến từ người bên cạnh bạn

Thành Phát

Thành Phát

Until Dawn khiến khán giả không chỉ sợ những gì trong bóng tối, mà còn rùng mình trước ánh sáng mờ ảo của những mối quan hệ tưởng như an toàn.

Hành trình tái sinh của những “Anh tài” trong “Mưa Lửa”

Thành Phát

Thành Phát

“Mưa Lửa - Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai Movie” không phải một phim concert, không phải phim trình diễn.