Lấy cảm hứng từ tựa game nổi tiếng cùng tên, Until Dawn (Bí Mật Kinh Hoàng) theo chân một nhóm bạn trẻ trở lại căn nhà nghỉ trên núi sau một năm xảy ra bi kịch khiến hai người trong nhóm mất tích bí ẩn. Với mong muốn hàn gắn mối quan hệ và đối diện với quá khứ, họ không ngờ rằng chính quyết định trở lại này đã kéo họ vào một vòng lặp kinh hoàng – nơi những bí mật chết người dần được bóc tách, còn những bóng ma của tội lỗi không bao giờ ngủ yên.

Until Dawn không đi theo lối mòn của những phim jumpscare dễ đoán. Thay vào đó, nỗi sợ được gieo mầm từ những chi tiết nhỏ nhặt: tiếng cửa gió rít, ánh mắt lạc lõng trong gương, sự im lặng kéo dài bất thường trong một căn phòng tối. Đạo diễn đã khéo léo tạo dựng bầu không khí ngột ngạt, buộc khán giả phải nín thở dõi theo từng bước chân của nhân vật.

Dàn diễn viên trẻ trong Until Dawn không chỉ đảm nhận vai trò là những nạn nhân chạy trốn, mà còn truyền tải trọn vẹn những cung bậc cảm xúc: sợ hãi, hối hận, đau khổ và đôi khi là cả sự tuyệt vọng. Ashley (do Hayden Panettiere thủ vai) là điểm sáng nổi bật với diễn xuất nội tâm giàu chiều sâu.
Cô thể hiện rõ sự giằng xé giữa trách nhiệm, tình bạn và nỗi sợ hãi bản năng. Bên cạnh đó, các tuyến nhân vật phụ như Mike, Sam hay Emily đều có sự phát triển tính cách rõ ràng trong suốt bộ phim – từ nông nổi, ích kỷ đến trưởng thành và sẵn sàng hy sinh. Đây là điều không dễ gặp ở dòng phim kinh dị vốn thường ưu tiên hiệu ứng hơn chiều sâu nhân vật.

Một điểm cộng lớn khác của Until Dawn là phần hình ảnh được chăm chút kỹ lưỡng. Những góc máy cận cảnh được sử dụng hợp lý để thể hiện sự hoang mang trong ánh mắt nhân vật, trong khi những cú lia máy từ xa tạo cảm giác bị theo dõi – đúng với tinh thần “có thứ gì đó đang rình rập” xuyên suốt bộ phim. Ánh sáng trong phim mang gam màu lạnh u ám, gợi nhắc đến sự tê liệt về mặt cảm xúc và sự chết chóc đang len lỏi. Cách đạo diễn dùng bóng tối như một nhân vật thực sự – có mặt ở khắp nơi, ẩn giấu nỗi kinh hoàng – cho thấy sự tinh tế trong việc tạo dựng bối cảnh.

Phía sau lớp vỏ kinh dị rùng rợn, Until Dawn là một câu chuyện sâu sắc về hậu quả của sự vô tâm và nỗi ám ảnh từ quá khứ. Việc các nhân vật phải trả giá cho những lựa chọn sai lầm của mình là lời nhắc nhở về trách nhiệm cá nhân. Không có cái ác tuyệt đối, nhưng sự thiếu suy nghĩ đôi khi cũng có thể dẫn đến bi kịch. Đặc biệt, hình ảnh những Wendigo, cho thấy một góc nhìn nhân văn hơn về hình tượng quái vật chính là hậu quả của những điều chúng ta tạo ra.

Dù đạt được nhiều thành tựu về mặt kỹ thuật và cảm xúc, Until Dawn vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi một vài mô-típ quen thuộc như xây dựng câu chuyện của nhóm bạn trẻ, biệt lập giữa rừng núi, từng người lần lượt bị “loại bỏ”. Một vài tình tiết chuyển biến khá gượng ép, đặc biệt ở đoạn cao trào cuối phim khi mọi nút thắt được tháo gỡ quá nhanh, khiến cảm xúc tích tụ trước đó bị giảm nhẹ.

Bên cạnh đó, cách xử lý mối quan hệ giữa các nhân vật đôi lúc còn thiếu chiều sâu, khiến một số quyết định của họ thiếu tính thuyết phục. Tuy nhiên, với những ai yêu thích cảm giác hồi hộp, căng thẳng và những cú twist bất ngờ, Until Dawn chắc chắn sẽ là một trải nghiệm không thể bỏ lỡ.
* Bài viết của Minh Anh chia sẻ tại box Mọt phim Review
Facebook - bình luận