Trong bối cảnh màn ảnh Việt đang chìm trong “cơn sốt” phim kinh dị với những câu chuyện u ám, thì Điều Ước Cuối Cùng xuất hiện như một làn gió nhẹ nhàng, ấm áp và đầy yêu thương. Bộ phim không cần “chiêu trò” hay những cú twist giật gân, mà chọn cho mình một chủ đề cảm xúc pha chút hài hước và giàu tính nhân văn – một lựa chọn không dễ, nhưng lại là “liều thuốc” chữa lành hữu hiệu cho các khán giả trong mùa hè này .

Phim xoay quanh nhân vật Hoàng do Avin Lu thủ vai, một cậu bạn trẻ đang sống những ngày cuối cùng của đời mình vì căn bệnh hiểm nghèo. Hoàng có một ước nguyện rất “đời”, đó là được làm đàn ông trước khi rời cõi đời. Cùng với hai người bạn thân – Thy (Hoàng Hà) và Long (Quỳnh Lý), vì để thực hiện điều ước cuối cùng mà tạo nên hàng loạt tình huống dở khóc dở cười. Từ quẹt ứng dụng hẹn hò, tìm cách tỏ tình, đến “bài tập vật lý về giao thoa” để tìm hiểu giới tính, tất cả đều được thể hiện một cách hài hước, duyên dáng.

Thy, Long và Hoàng đại diện cho một thứ tình bạn hiếm hoi – nơi không có sự toan tính, chỉ có sự quan tâm và thấu hiểu vô điều kiện. Bộ ba này là “xương sống” của bộ phim. Sự tung hứng giữa ba nhân vật, đặc biệt là Quỳnh Lý trong vai Long, mang đến một luồng sinh khí tươi mới, duyên dáng mà không quá lố. Mỗi lần Long xuất hiện là khán giả lại được tặng một trận cười, nhưng đó là tiếng cười đến từ sự hài hước khó đỡ.
Cũng chính sự chân thật trong mối quan hệ ấy khiến khán giả dễ đồng cảm. Họ không hoàn hảo, thậm chí đôi khi vô tâm và trẻ con, nhưng trong những khoảnh khắc quan trọng nhất, họ chọn ở bên nhau, không rời bỏ – và đó chính là điều làm nên sức mạnh của tình bạn.


Phim không chỉ dừng lại ở những câu chuyện tuổi trẻ. Ẩn sau tiếng cười là một lớp cảm xúc sâu sắc về tình cảm gia đình. Cha mẹ Hoàng do Đinh Y Nhung và Tiến Luật đảm nhận, đã mang đến những lát cắt cảm động về thế hệ đi trước, nơi những khác biệt về suy nghĩ khiến tình cảm như có bức tường ngăn cách”. Và khi ba mẹ bắt đầu thực sự lắng nghe, họ cũng bắt đầu hiểu và chấp nhận con mình. Đó là thông điệp quan trọng mà phim gửi gắm, đó là cha mẹ nào cũng yêu con, chỉ cần họ học cách thể hiện và lắng nghe.


Cái hay của phim nằm ở chỗ, dù kể một câu chuyện không mới về tình bạn, gia đình, ước mơ, giới tính nhưng cách kể lại hoàn toàn mang màu sắc riêng. Không phô trương, không giật gân, phim để cảm xúc tự nhiên, gần gũi dẫn dắt người xem từ tiếng cười đến nước mắt. Những giây phút “lầy lội” của nhóm bạn trẻ như một bức tranh tuổi trẻ sống động, đầy màu sắc nhưng không thiếu phần lắng đọng.
Dẫu vậy, phim vẫn tồn tại vài hạn chế nhỏ. Một số tình tiết hài có phần “dư thừa”, kéo dài khiến mạch phim đôi lúc chệch nhịp. Tuyến phụ như chuyện tình của Hoàng hoặc các nhân vật ngoài bộ ba chính chưa được đầu tư kỹ, dẫn đến việc khán giả không cảm thấy gắn bó với họ.

Điều Ước Cuối Cùng không phải một tác phẩm hào nhoáng, nhưng có đủ sự chân thành và tử tế. Dưới lớp vỏ hài hước là rất nhiều tình cảm – đủ để bạn rơi nước mắt, nhưng cũng đủ để bạn mỉm cười khi bước ra khỏi rạp.
* Bài viết của Minh Anh chia sẻ tại box Phim Việt
Facebook - bình luận