Fantastic Four: First Steps không chỉ là một bộ phim siêu anh hùng, mà là một chuyến hành trình cảm xúc chạm đến trái tim khán giả, đồng thời mang đến một bữa tiệc thị giác khó quên. Là một người yêu thích thể loại này, tôi hoàn toàn bị cuốn hút bởi cách bộ phim tái định nghĩa Bộ Tứ Siêu Đẳng, biến họ từ những biểu tượng truyện tranh thành những con người sống động, gần gũi, nhưng vẫn đầy sức mạnh và trách nhiệm.

Ngay từ những phút đầu, bộ phim đưa người xem vào một New York thập niên 60 đầy mê hoặc, nơi phong cách retro-futuristic được tái hiện hoàn hảo. Ánh sáng neon rực rỡ, màu sắc bão hòa và những thiết kế chrome bóng loáng như bước ra từ các trang truyện của Jack Kirby, nhưng được làm mới với kỹ xảo hiện đại, tạo nên một thế giới vừa hoài cổ vừa viễn tưởng. Đặc biệt, không gian Negative Zone – một chiều không gian siêu thực – là một điểm nhấn thị giác, khiến tôi như lạc vào một vũ trụ song song đầy bí ẩn.

Cốt truyện của Fantastic Four: First Steps không chỉ tập trung vào những pha hành động mãn nhãn mà còn xoay quanh giá trị cốt lõi: gia đình và sự hy sinh. Reed Richards (Pedro Pascal) và Sue Storm (Vanessa Kirby) phải đối mặt với những lựa chọn đau lòng giữa việc cứu thế giới và bảo vệ những người thân yêu, mang đến những khoảnh khắc khiến tôi rưng rưng. Bộ phim khéo léo dành cho mỗi thành viên trong Bộ Tứ những “khoảng lặng” để bộc lộ con người thật của họ – những con người bình thường với nỗi sợ, ước mơ và trách nhiệm, trước khi trở thành siêu anh hùng.

Diễn xuất chính là linh hồn của bộ phim. Pedro Pascal mang đến một Reed thông minh, điềm tĩnh nhưng đầy day dứt nội tâm, trong khi Vanessa Kirby thể hiện một Sue mạnh mẽ, dịu dàng và giàu cảm xúc. Sự tương tác giữa họ không chỉ thuyết phục mà còn bùng nổ chemistry, tạo nên một cặp đôi vừa đáng tin cậy vừa dễ đồng cảm. Những màn tung hứng giữa Reed và Johnny Storm (Joseph Quinn) là điểm sáng, với những câu thoại dí dỏm, thông minh, cân bằng giữa lý trí và cảm xúc, mang đến tiếng cười tự nhiên mà không lạm dụng “punchline”.

Phần hành động được dàn dựng tinh tế, không chỉ để phô diễn kỹ xảo mà còn phục vụ câu chuyện. Mỗi trận chiến đều gắn liền với một xung đột nội tâm hoặc một bước ngoặt cảm xúc, khiến tôi không thể rời mắt. Từ những pha bùng cháy của Johnny đến năng lực co dãn độc đáo của Reed, mọi khoảnh khắc đều được tính toán để vừa mãn nhãn vừa ý nghĩa. Phản diện Galactus (Ralph Ineson) và Silver Surfer (Julia Garner) cũng để lại ấn tượng mạnh với câu chuyện và động cơ riêng, thêm chiều sâu cho xung đột vũ trụ, gợi nhớ đến những kiệt tác khoa học viễn tưởng như Interstellar.

Nhịp phim được xử lý mượt mà, với phần đầu chậm rãi để giới thiệu sự hình thành của nhóm, rồi tăng tốc ở nửa sau, tạo cảm giác liền mạch từ đầu đến cuối. Không có “rơi cảm xúc” như nhiều phim siêu anh hùng khác, Fantastic Four: First Steps giữ được sự cân bằng hoàn hảo giữa hành động, hài hước và những khoảnh khắc nhân văn.
Và không thể không nhắc đến hai đoạn after-credit – một bất ngờ lớn khiến cả rạp gần như vỡ òa! Sự trở lại của một nhân vật quen thuộc từ vũ trụ Marvel không chỉ khép lại bộ phim một cách xuất sắc mà còn mở ra tương lai đầy hứa hẹn cho Bộ Tứ.

Với tôi, Fantastic Four: First Steps là bộ phim hay nhất về Bộ Tứ Siêu Đẳng từ trước đến nay. Nó không chỉ tôn vinh tinh thần của truyện tranh mà còn mang đến một góc nhìn mới, hiện đại và sâu sắc hơn. Đây là một trải nghiệm điện ảnh khiến tôi vừa cười, vừa khóc, vừa hồi hộp, và chắc chắn sẽ khiến bất kỳ ai yêu thích siêu anh hùng hay chỉ đơn giản là một câu chuyện đẹp về gia đình đều muốn xem lại.
* Bài viết của Phúc Nguyên chia sẻ tại box Phim Âu Mỹ
Facebook - bình luận