x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Âu Mỹ

Army Of Thieves: Có phải phim giật gân thật không vậy?

Hoa Le 13:00 - 01/11/2021

Để chào đón Halloween, Netflix đã chào sân bộ phim mới mang tên Army Of Thieves (Đội Quân Đạo Tặc 2021). Nghe qua cái tên thì bạn đã thấy điều gì quen quen chưa? Vâng, đây là người anh em cũng mẹ (Netflix sản xuất) nhưng khác cha (từ 2 đạo diễn khác nhau) của Army Of The Dead. Bộ phim giật gân lấy bối cảnh 6 năm trước sự kiện zombie kinh hoàng ở Las Vegas. 

Sau khi xem quảng cáo rằng đây là một siêu phẩm kết hợp giữa Army Of The Dead, 6 UndergroundMoney Heist thì tôi đã phải bay ngay vào để “cày” bộ phim này. Và tôi phải gửi lời xin lỗi chân thành đến Zack Snyder lẫn Jesús Colmenar khi từng chê 2 bộ phim của họ là phim tệ nhất Netflix. Bởi Army Of Thieves còn khiến người xem bối rối, khó hiểu và thất vọng hơn nhiều. Sau đây, tôi sẽ chỉ ra 4 chữ “thiếu” của bom xịt này. 

 Thiếu mục tiêu cho nhân vật 

Trong các bộ phim thông thường, 10 phút đầu vô cùng quan trọng bởi nó gây ấn tượng khiến khán giả muốn tiếp tục xem. Đồng thời, nó phải thực hiện nhiệm vụ xây dựng bối cảnh cơ bản cho nhân vật chính, đồng thời đưa ra được mục tiêu để họ hành động. Army Of Thieves cũng làm được điều đó, nhưng ở một góc độ hời hợt, khiến tôi cảm thấy nam chính Sebastian mà sau này đổi thành Ludwig Dieter không hề có bất cứ mục tiêu rõ ràng nào.

Một ngày nọ, Sebastian vô tình nhận được một lời đề nghị tham gia một cuộc thi mở khóa, anh này chiến thắng rồi được Gwendoline mời nhập hội để trở thành siêu trộm, mở 3 chiếc két sắt huyền thoại. Chỉ thông qua đúng 2 phân cảnh hời hợt, khi Sebastian ngồi nghe khách hàng của mình than vãn một cách chán chường, anh ta quyết định từ bỏ công việc đàng hoàng, tử tế để nhập hội với những tội phạm truy nã quốc tế. Điều này khiến tôi tự hỏi, liệu có ai chỉ vì chán công việc hay đam mê với vài chiếc két sắt mà bỏ cả cuộc đời, sẵn sàng đánh đổi bằng nguy cơ bị truy nã, lãnh án cực kỳ cao không?

Quay sang nữ chính Gwendoline, cô gái này cũng cực kỳ vớ vẩn. Xuất thân từ một gia đình giàu có, tuy nhiên vì bố là một trọc phú nên cô không cảm thấy hạnh phúc, thoải mái khi sống trong nhung lụa và bắt đầu có hứng thú với việc trộm cắp. Cô nói đùa với Sebastian rằng ăn cắp như là gen được truyền từ bố, nhưng tôi thấy câu đùa này chẳng vui. Rõ ràng bố cô giàu lên là nhờ vào thị trường, dù ông ta có lấy của cải từ những người trắng tay thì cũng đâu phải phạm pháp. Còn Gwen, cô chọn trở thành một kẻ ăn cắp, thích lấy của người khác thay vì tự kiếm tiền và mua sắm món đồ yêu thích. Việc trở thành một tội phạm, hoàn toàn là sự tha hóa nhân cách của chính cô. 

Nhưng suy cho cùng, việc ăn cắp những chiếc két sắt của cô nàng này cùng đồng bọn cũng vô cùng sáo rỗng. Họ chỉ đơn giản đột nhập, mở két rồi lấy đi 1/100 của số tiền khủng đó, vậy phim đề cập đến hàng chục thậm chí cả trăm triệu đô ban đầu để làm gì? Rồi chính Brad, thành viên của nhóm cũng thú nhận rằng họ đã quá giàu để mà lấy thêm tiền. Lúc này, đạo diễn bắt đầu nhồi nhét cho nữ chính một lý do rất khó hiểu: Họ làm để tạo nên huyền thoại. Ủa sao vậy các chế, hóa ra làm đạo chích cho vui, để vờn cảnh sát hay gì? Mà tính ra muốn chơi cùng cảnh sát thì cũng phải thông minh, nhanh nhẹn hơn chút chứ, đằng này làm gì cũng sơ hở, không ăn may thì chắc bị tóm từ lâu rồi. 

>>> Xem thêm: My Name: Phim đáng xem, Han So Hee diễn xuất quỷ nhập thần

Thiếu chiều sâu nhân vật 

Không những không có cho các nhân vật một lý do đủ thuyết phục để họ hành động mà bộ phim này còn khiến diễn viên thiếu chiều sâu một cách không tưởng. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi mở đầu, nam chính được giới thiệu là một người bình thường, có thói quen chuẩn bị đồ ăn sáng và luôn mua một ly cafe trước khi tới văn phòng. Thú thực, điều này chẳng nói lên được gì về anh chàng này, nhất là nỗi chán chường, ghét bỏ công việc để rồi anh ta phải quyết định thà làm tội phạm còn hơn đi làm tiếp. 

Chi tiết này làm tôi liên tưởng đến bộ phim Wanted, nhân vật chính Wesley cũng là một nhân viên văn phòng chán việc và muốn bỏ nghề đi làm sát thủ. Nhưng ngay trong những phút đầu, bộ phim đã cho thấy được nhân vật này có cuộc sống thảm hại tới cỡ nào. Anh ta mệt mỏi, đau đầu khi bị sếp trách móc, chán ngán không khí nịnh bợ giả tạo của đồng nghiệp, cảm thấy nhục nhã khi bị “bạn thân” chơi xấu và ngoại tình với bạn gái. Trước chân dung một người đàn ông thất bại như thế, chúng ta có đủ lý do để cảm thông cho nam chính và quyết định vứt bỏ công việc để trở thành sát thủ của anh. 

Sự thiếu chiều sâu còn được thể hiện qua việc nhân vật Korina - hacker trong nhóm sẵn sàng bỏ team để đi theo Gwen chỉ vì muốn làm nên huyền thoại. Cô này chẳng đủ đất diễn và tôi cũng không biết vì sao cô ta yêu quý nữ chính và luôn muốn cảm thông, thấu hiểu rồi bênh vực cho Gwen. Rồi cả chuyện tình cảm giữa Gwen và Ludwig, họ có cảm tình với nhau trong chớp nhoáng vào ngày làm “đồng nghiệp”. Đến cuối khi Gwen hy sinh, chấp nhận bị bắt để đổi lại Ludwig được tự do, anh chàng khóc lóc, hứa sẽ đợi cô, nhưng cuối phim, cô có ra sao, anh có giữ lời hứa hay không thì cũng chẳng được nhắc tới. Chuyện tình của họ cứ thế trôi vào quên lãng. 

>>> Xem thêm: Dune: Ngôn ngữ điện ảnh thăng hoa của tuyệt tác viễn tưởng 2021

Thiếu logic trong tình tiết 

Chưa bao giờ, tôi xem một bộ phim thiếu logic đến độ ức chế như Army Of Thieves. Cảnh sát quốc tế nhưng lại bị lừa quá dễ dàng. Khi thực hiện vụ trộm, cả Ludwig và Gwen đều không đeo mặt nạ và cứ thế chạy trên đường, nhưng mặc nhiên sau khi xem camera, cảnh sát chẳng biết được tội phạm là ai. Tôi nghĩ giờ công nghệ phát triển rồi, chỉ cần một hình ảnh lờ mờ qua camera chất lượng thấp cũng có thể tìm ra danh tính một người chứ. Đằng này phải để anh cảnh sát kia lên mạng, tìm thông tin về mấy cái két sắt rồi vô tình thấy chiếc video 1 view của nam chính và nhận ra đây chính là tội phạm cần bắt. Trong cả nghìn chiếc video, chẳng hiểu vì sao cảnh sát này lại được YouTube gợi ý cho 1 đoạn clip 1 view, mà anh cảnh sát này click một lần là ăn ngay, trúng người mới tài tình chứ. 

Trong chi tiết Ludwig mở két sắt cũng khiến tôi vô cùng khó hiểu. Rõ ràng, công việc này đòi hỏi cần phải lắng nghe chính xác, không gian siêu yên tĩnh. Ngay lần đầu tiên, nam chính cũng yêu cầu Gwen không đi lại vì tiếng bước chân của cô gây xao nhãng, khó nghe. Ấy thế mà pha mở két cuối, anh này không những mở trong một không gian buồng động cơ xe ầm ầm mà còn để nhạc giao hưởng tưng bừng. 

Thiếu sự giật gân, hành động, món hài thì nhảm nhí

Mặc dù là phim giật gân nhưng hầu hết các cảnh phim đều không khiến tôi hồi hộp mà thay vào đó là sự ức chế, khó hiểu. Các cảnh quay hù dọa về zombie xuất hiện chớp nhoáng, chủ yếu trong giấc mơ của Ludwig và không đem lại cảm giác giật mình, sợ hãi cho người xem. Những pha hành động, truy bắt tội phạm cũng kém hiệu quả, không làm tôi có cảm giác chờ đợi, nín thở vì cảnh sát trong phim kém cỏi, nam chính thì kiểu gì cũng chẳng thể bị bắt hay tiêu diệt vì rõ ràng anh còn xuất hiện ở bộ phim 6 năm sau đó cơ mà. Điều này vô tình làm bộ phim kém hấp dẫn hơn hẳn và không đem lại cảm giác chờ đợi cho người xem. 

Chưa hết, Ludwig dù được mô tả là tài năng mở khóa bậc thầy nhưng lại luôn ngốc nghếch, hậu đậu, gặp chuyện là chỉ biết kêu khóc. Nhân vật này cũng bị thần thánh hóa, anh có thể chấp người khác làm trước, còn bản thân chỉ cần trong nháy mắt là mở được khóa siêu khó, hay chạy vài vòng là thoát được sự truy bắt của cảnh sát quốc tế. Tôi không biết là phim đang xem nhẹ nghiệp vụ của cảnh sát hay là họ đang quá tôn sùng nam chính đây?

Chưa hết, cách nhân vật Ludwig làm việc cũng không dứt khoát, thiếu chuyên nghiệp, xen lẫn thoại thừa thãi. Trước mỗi lần mở khóa, nam chính thức có bài diễn giải dài về câu chuyện đằng sau mỗi cái két khiến nó trở nên vĩ đại. Đồng ý là phim cần bổ sung thông tin để khiến cho chiếc két này có thêm giá trị. Nhưng không thể lặp đi lặp lại việc nam chính thuyết trình cả một bài văn mẫu dài trong khi đang thực hiện một vụ trộm mà thời gian cần chính xác đến từng giây được. Một lần đầu là quá đủ, đằng này đạo diễn còn nhồi tới 3 lần thì quả thực rất quá đáng. 

Xem một bộ phim giật gân, tôi mưu cầu một sự hồi hộp trong những pha hành động khéo léo, thông minh, hoành tráng đến ngộp thở. Nhưng với Army Of Thieves (Đội Quân Đạo Tặc), đó là những màn hành động nửa mùa, cảnh sát thì ngờ nghệch, nhân vật cứ chậm chạp rồi còn chen cảnh diễm tình, melo sến sẩm vào. Những câu đùa của phim cũng không khiến tôi cười nổi vì nó quá chán đi. 

Trước khi xem phim, tôi đã hy vọng đây là một bom tấn cuốn hút mùa Halloween. Nhưng kết quả, hài thì chưa tới, hành động thì chẳng xong mà yếu tố giật gân thì tuyệt nhiên chẳng thấy đâu. Nếu để chấm điểm, tôi sẽ dành cho Army Of Thieves (2021) - Đội Quân Đạo Tặc số điểm 4/10. 

Bài viết của Hoa Lê trên DienAnh.net

Nếu bạn yêu thích các bộ phim Hollywood thì hãy theo dõi DienAnh.net để cập nhật những bài viết mới nhất và cùng ngồi tám với tui nhé!

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Quỷ Ăn Tạng (Tee Yod): Vẫn giữ được sự rùng rợn của nguyên tác

Nga Cao

Nga Cao

Quỷ Ăn Tạng xứng danh là bộ phim kinh dị "nặng đô" đạt doanh thu cao nhất tại "Xứ Chùa Vàng", phim vẫn giữ được những điều cốt lõi của câu chuyện nguyên tác.

Quỷ Cẩu: Truyền tải được nhiều thông điệp nhưng làm kỹ xảo chưa tốt

Lindo

Lindo

Quỷ Cẩu có nội dung chỉn chu, quy tụ dàn diễn viên thực lực của cả hai miền Nam - Bắc nhưng phần hiệu ưng, kỹ xảo của phim được làm chưa thực sự tốt.

Một Mình Vẫn Ổn't: Tình đầu tan chảy chậm rãi với nhiều dư vị

Nga Cao

Nga Cao

Bộ phim gây ấn tượng với cốt truyện đơn giản nhưng gởi gắm nhiều thông điệp sâu sắc cùng hương vị tình đầu tan chảy chậm rãi trong từng thước phim.

Đế chế Napoleon: Thiên sử thi hoành tráng nhưng còn nhiều thiếu sót

Nga Cao

Nga Cao

Joaquin Phoenix đầy mê hoặc khi hóa thân thành hoàng đế nước Pháp lừng danh trong siêu phẩm của Ridley Scott - Đế chế Napoleon.

Cô giáo em là số một: Thiện chiến thắng ác trong môi trường học đường

Nga Cao

Nga Cao

Cô Giáo Em là Số 1 - Brave Citizen: Quá trình “thực hiện công lý” của cô giáo trung học mang đến cho khán giả những cảm xúc sảng khoái và dễ chịu.

Yêu Lại Vợ Ngầu: Tiếng cười cũ kĩ, Kang Ha Neul là điểm cộng

Nga Cao

Nga Cao

Câu chuyện phim Yêu Lại Vợ Ngầu đem lại tiếng cười đơn giản và gần gũi với người xem, dù vẫn còn nhiều lỗ hổng trong kịch bản.