Khi ánh đèn rạp phim vụt tắt và Bộ Tứ Siêu Đẳng: Bước Đi Đầu Tiên bắt đầu, tôi cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ diệu, như thể đang lật mở một cuốn truyện tranh Fantastic Four từ những năm 60. Là một người lớn lên với những trang vẽ của Stan Lee và Jack Kirby, tôi đã mong chờ một bộ phim không chỉ tái hiện được sự hoành tráng của nhóm siêu anh hùng đầu tiên của Marvel mà còn chạm đến trái tim tôi như cách các số truyện cũ từng làm.

Tôi còn nhớ, bìa của mỗi cuốn truyện Fantastic Four trong nhiều thập kỷ đều được in dòng chữ “Tạp chí truyện tranh vĩ đại nhất thế giới”, và không ai thắc mắc điều đó vì, đúng vậy, series này xứng đáng. Fantastic Four đã thay đổi thể loại siêu anh hùng mãi mãi.
Hollywood luôn gặp khó khăn trong việc chuyển thể Fantastic Four. Bộ truyện đã ảnh hưởng quá lâu đến mức khó có thể cảm thấy mới mẻ. Đã có bốn phiên bản chuyển thể, và tất cả đều thất bại. Bản phim chưa từng chính thức phát hành của Roger Corman nắm bắt đúng tinh thần, nhưng quá rẻ tiền để được xem trọng. Hai phiên bản của Tim Story tập trung quá nhiều vào động lực gia đình, giống một bộ phim hài tình huống hơn là phiêu lưu.
Còn Fant4stic thì sai lầm khi cố gắng trở nên kín đáo và sắc sảo, hai tính từ chẳng liên quan gì đến Gia đình Đầu tiên của Marvel. Chỉ có The Incredibles của Brad Bird, một bản sao xuất sắc (dù vẫn chỉ là bản sao), mới thực sự nắm bắt được tinh thần của Fantastic Four – và trớ trêu thay, điều đó khiến một bộ phim Fantastic Four trung thành khó có thể tránh khỏi cảm giác lỗi thời với khán giả trẻ.

Và thật sự, bộ phim của Matt Shakman đã không làm tôi thất vọng – nó là một chuyến phiêu lưu đầy cảm xúc, mãn nhãn và tràn ngập tinh thần gia đình mà tôi luôn yêu mến trong Fantastic Four.
Bộ phim đưa chúng ta vào một New York thập niên 60, nơi mọi thứ lấp lánh với ánh neon, màu sắc bão hòa và những con tàu vũ trụ chrome bóng loáng. Phong cách retro-futuristic này không chỉ là một lời tri ân đến các trang truyện của Jack Kirby mà còn là một trải nghiệm thị giác tuyệt vời, khiến tôi như lạc vào một thế giới vừa quen thuộc vừa mới lạ. Không gian Negative Zone, với vẻ đẹp siêu thực, là một điểm nhấn khiến tôi không thể rời mắt – một kỳ quan kỹ xảo mà tôi tin rằng ngay cả Kirby cũng sẽ trầm trồ. So với các phiên bản điện ảnh trước đây, Bước Đi Đầu Tiên là lần đầu tiên tôi cảm thấy Bộ Tứ thực sự “sống” trên màn ảnh.

Cốt truyện của phim là một sự cân bằng hoàn hảo giữa phiêu lưu vũ trụ và những khoảnh khắc nhân văn. Thay vì sa lầy vào nguồn gốc của Bộ Tứ, đạo diễn Matt Shakman sử dụng các đoạn tin tức để kể nhanh câu chuyện về chuyến bay vũ trụ định mệnh của Reed Richards (Pedro Pascal), Susan Storm (Vanessa Kirby), Johnny Storm (Joseph Quinn) và Ben Grimm (Ebon Moss-Bachrach).
Thật thú vị khi thấy Bộ Tứ chiến đấu với đám khỉ siêu năng lực của Red Ghost, dù chỉ trong thoáng chốc. Dù phần giới thiệu này có phần kéo dài, nó mang lại cảm giác như đang xem một cuốn sử thi khoa học viễn tưởng, gợi nhớ đến Interstellar của Christopher Nolan. Mọi thứ dường như êm đẹp cho đến khi Silver Surfer (Julia Garner) xuất hiện, cảnh báo nhân loại sắp diệt vong vì Galactus đến ăn hành tinh của chúng ta. Bộ Tứ bay vào vũ trụ để thương lượng với Galactus (Ralph Ineson), hoặc đánh bại hắn nếu cần, nhưng họ không lường trước được sức mạnh khủng khiếp của hắn. Khi nhận ra điều đó – và khi Galactus tiết lộ điều duy nhất hắn muốn để tha cho Trái Đất – họ phải chạy trốn và bắt đầu tìm kiếm Kế hoạch B, vì rõ ràng họ đang ở thế yếu hơn rất nhiều.

Điều khiến tôi thực sự xúc động là cách bộ phim khắc họa Bộ Tứ như một gia đình. Reed và Sue, với những lo lắng về đứa con chưa sinh, mang đến một góc nhìn chân thực về trách nhiệm và hy sinh. Pedro Pascal thể hiện một Reed thông minh, trăn trở nhưng đầy ấm áp, trong khi Vanessa Kirby mang đến một Sue mạnh mẽ, dịu dàng và giàu cảm xúc.
Tôi đặc biệt yêu thích những màn tung hứng giữa Reed và Johnny – những câu thoại dí dỏm, sắc sảo, gợi nhớ đến sự tương phản lý trí-cảm xúc trong truyện tranh, nhưng được làm mới để phù hợp với khán giả hôm nay. Tuy nhiên, tôi hơi tiếc khi Ben Grimm, dù được Ebon Moss-Bachrach diễn xuất đầy cảm xúc, lại bị hạn chế bởi hiệu ứng CGI chưa thực sự hoàn hảo cho The Thing, khiến khuôn mặt anh đôi khi thiếu đi sự biểu cảm cần thiết.

Phản diện Galactus và Silver Surfer là một bất ngờ lớn. Không chỉ là mối đe dọa vũ trụ, cả hai đều có động cơ riêng, đặc biệt là Silver Surfer với câu chuyện đầy cảm xúc, khiến tôi nhìn nhân vật này dưới một góc độ mới so với truyện tranh. Các cảnh hành động được dàn dựng công phu, không chỉ mãn nhãn mà còn gắn liền với những bước ngoặt cảm xúc, khiến mỗi trận chiến đều ý nghĩa. Tôi đặc biệt ấn tượng với cách phim kết hợp hành động với những khoảnh khắc nhân văn, như khi Bộ Tứ cùng nhau tìm cách đối phó với một đối thủ mạnh mẽ hơn họ gấp bội.

Dù kịch bản có lúc chưa khai thác hết chiều sâu nội tâm của các nhân vật, đặc biệt là Sue – người đáng lẽ có thể tỏa sáng hơn ngoài vai trò người mẹ – bộ phim vẫn là một bước tiến lớn. Nó không cố gắng chạy theo xu hướng “sắc sảo” hay “kín đáo” như các phiên bản trước, mà ôm lấy tinh thần vui tươi, kỳ diệu của Thời đại Bạc. Ảnh hưởng từ các bộ phim khoa học viễn tưởng thập niên 60, như Gorath của Ishirō Honda, được thể hiện rõ qua thiết kế tàu vũ trụ và quy mô câu chuyện, nhưng tôi hơi tiếc khi bối cảnh lịch sử thập niên 60 không được khai thác sâu hơn, ví dụ như các sự kiện chính trị hay xã hội thời kỳ đó.

Cao trào của bộ phim là hai đoạn after-credit, và tôi phải nói rằng chúng thực sự khiến tôi nổi da gà! Sự trở lại của một nhân vật đặc biệt từ vũ trụ Marvel không chỉ là một cú twist hoàn hảo mà còn mở ra tương lai đầy hứa hẹn cho Bộ Tứ. Là một fan của Fantastic Four, tôi cảm thấy bộ phim không chỉ là một bản chuyển thể thành công mà còn là một lá thư tình gửi đến những người yêu truyện tranh. Nó có thể chưa hoàn hảo, nhưng đã mang đến cảm giác như ngồi dưới bóng cây, lật giở từng trang truyện cũ, và mơ về những chuyến phiêu lưu vĩ đại. Với tôi, Bộ Tứ Siêu Đẳng: Bước Đầu Tiên là một khởi đầu đầy cảm hứng, và tôi không thể chờ đợi để xem họ sẽ bay xa đến đâu trong tương lai.
* Bài viết của Thụy Khuê chia sẻ tại box Vũ Trụ Phim Marvel
Facebook - bình luận